Chào mừng quý vị đến với website của Nguyen Van Thuan
Quý vị chưa đăng nhập hoặc chưa đăng ký làm thành
viên, vì vậy chưa thể tải được các tài liệu của
Thư viện về máy tính của mình.
Nếu chưa đăng ký, hãy nhấn vào chữ ĐK thành viên ở phía bên trái, hoặc xem phim hướng dẫn tại đây
Nếu đã đăng ký rồi, quý vị có thể đăng nhập ở ngay phía bên trái.
Nếu chưa đăng ký, hãy nhấn vào chữ ĐK thành viên ở phía bên trái, hoặc xem phim hướng dẫn tại đây
Nếu đã đăng ký rồi, quý vị có thể đăng nhập ở ngay phía bên trái.
Áo bông che bạn

- 0 / 0
(Tài liệu chưa được thẩm định)
Nguồn: Sưu tầm
Người gửi: Nguyễn Văn Thuận (trang riêng)
Ngày gửi: 10h:03' 28-01-2011
Dung lượng: 3.6 KB
Số lượt tải: 3
Nguồn: Sưu tầm
Người gửi: Nguyễn Văn Thuận (trang riêng)
Ngày gửi: 10h:03' 28-01-2011
Dung lượng: 3.6 KB
Số lượt tải: 3
Số lượt thích:
0 người
Áo bông che bạn
Hỡi ai, còn nhớ ai không?
Trời mưa, một mảnh áo bông che đầu.
Nào ai có tiếc ai đâu?
Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô.
Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ
Kẻ về khóc trúc, than ngô một mình
Non non, nước nước, tình tình
Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ!
Bản chép khác:
Câu 1: Hỡi ai, ai có thương không?, hoặc: Ai ơi, ai có nhớ không?
Câu 3: Vì ai, ai có biết đâu?
Câu 8: Vì ai tươi thắm cho mình ngẩn ngơ!, hoặc: Vì ai lận đận cho mình ngẩn ngơ!`
Theo tác giả sách Thơ văn Trần Tế Xương, thì: Trên đường gặp mưa, nhà thơ đã lấy áo bông của mình che đầu cho bạn. Giờ bạn đã đi xa, tác giả ghi nhớ lại việc cũ.
Câu 1: chữ ai trước chỉ bạn, chữ ai sau nhà thơ tự chỉ mình.
Câu 3: chữ ai trước chỉ nhà thơ, chữ ai sau chỉ bạn.
Câu 4: cách dùng chữ ai, giống như câu 2.
Câu 5: Tam Đảo, Ngũ Hồ là thắng cảnh ở Hàng Châu (Trung Quốc), ý nói bạn là người lịch lãm, nay đây mai đó.
Câu 8: chữ ai ở câu này chỉ bạn[2].
Hỡi ai, còn nhớ ai không?
Trời mưa, một mảnh áo bông che đầu.
Nào ai có tiếc ai đâu?
Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô.
Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ
Kẻ về khóc trúc, than ngô một mình
Non non, nước nước, tình tình
Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ!
Bản chép khác:
Câu 1: Hỡi ai, ai có thương không?, hoặc: Ai ơi, ai có nhớ không?
Câu 3: Vì ai, ai có biết đâu?
Câu 8: Vì ai tươi thắm cho mình ngẩn ngơ!, hoặc: Vì ai lận đận cho mình ngẩn ngơ!`
Theo tác giả sách Thơ văn Trần Tế Xương, thì: Trên đường gặp mưa, nhà thơ đã lấy áo bông của mình che đầu cho bạn. Giờ bạn đã đi xa, tác giả ghi nhớ lại việc cũ.
Câu 1: chữ ai trước chỉ bạn, chữ ai sau nhà thơ tự chỉ mình.
Câu 3: chữ ai trước chỉ nhà thơ, chữ ai sau chỉ bạn.
Câu 4: cách dùng chữ ai, giống như câu 2.
Câu 5: Tam Đảo, Ngũ Hồ là thắng cảnh ở Hàng Châu (Trung Quốc), ý nói bạn là người lịch lãm, nay đây mai đó.
Câu 8: chữ ai ở câu này chỉ bạn[2].
 
↓ CHÚ Ý: Bài giảng này được nén lại dưới dạng RAR và có thể chứa nhiều file. Hệ thống chỉ hiển thị 1 file trong số đó, đề nghị các thầy cô KIỂM TRA KỸ TRƯỚC KHI NHẬN XÉT ↓